Vào
thời gian gần đây, tôi đã hoàn thành cuốn sách: Kinh
nghiệm đời sống thiêng liêng sau 40 năm nhìn lại.[1] Cuốn sách này là tác phẩm
thứ 10 mà tôi đã viết. Rất may mắn, tác phẩm này đã được in và xuất bản tại Việt
Nam do nhà xuất bản Đồng Nai. Tuy là tác phẩm thứ 10, nhưng nó lại mang một giá
trị quan trọng và đầy ý nghĩa đối với tôi, vì chính qua tác phẩm này, tôi đã có
cơ hội để ghi lại và viết xuống hầu như tất cả các trải nghiệm thiêng liêng mà
Chúa đã ban tặng cho tôi. Nhờ vào các trải nghiệm ấy mà đời sống tâm linh của
tôi đã được phát triển và qua đó, tôi đã có những cơ hội để gặp gỡ Chúa trong sự
thân tình và đồng thời được đón nhận các thông điệp của Chúa mà Ngài muốn mặc
khải cho chính bản thân tôi. Chính vì vậy mà tôi đã nỗ lực để viết lại trong
tác phẩm Kinh nghiệm đời sống thiêng liêng sau 40 năm nhìn lại, hầu
chia sẻ với quý độc giả và bạn hữu thân thương về những trải nghiệm thần linh
này. Tôi coi đó là một món quà thiêng liêng thật quý giá mà Chúa đã ân ban cho
tôi để tôi có thể thăng tiến trong đời sống đức tin và trong tương quan mật thiết
giữa tôi và Thiên Chúa.
Thật
vậy nhờ vào các trải nghiệm thiêng liêng quý báu đã diễn ra trong suốt 40 năm vừa
qua mà tôi dần dà khám phá ra vị Thiên Chúa rất tuyệt vời, giàu lòng khoan nhân
và đầy lòng trắc ẩn mà tôi hằng tôn thờ và kính yêu, từ khi còn bé cho đến giây
phút hiện tại. Đây cũng là điều đã được sách Kinh Thánh ghi lại rất rõ rệt
trong sách Xuất Hành, chương 33, câu 11 và chương 34, từ 6-7 (Xh 33: 11; 34:
6-7), mà tôi xin phép được trích dẫn: “Đức Chúa đàm đạo với ông Mô-sê, mặt
giáp mặt, như hai người bạn với nhau. Rồi ông Mô-sê trở về trại; … Đức Chúa đi
qua trước mặt ông và xướng: ‘Đức Chúa! Đức Chúa! Thiên
Chúa nhân hậu và từ bi, hay nén giận, giàu nhân nghĩa và thành tín,
giữ lòng nhân nghĩa với muôn ngàn thế hệ, chịu đựng lỗi lầm, tội ác và tội lỗi,
nhưng không bỏ qua lỗi lầm của cha ông’.” (Xh 34:6-7).
Khi
tôi đọc những lời này do Sách Thánh ghi lại trong sách Xuất Hành, tôi liên tưởng
đến các sự kiện và các biến cố đã xảy ra trong suốt hành trình 40 năm vừa qua,
nhất là từ khi tôi quyết định chọn bước theo chân Chúa và trở thành người môn đệ
của Chúa Giêsu qua hành trình ơn gọi tiến đến thiên chức linh mục. Tôi cảm nhận
một điều rất rõ ràng qua các kinh nghiệm đã xảy ra trong cuộc đời của tôi, đó
chính là: “Lạy Chúa, ngày con kêu cứu, Chúa đã
thương đáp lại” (Tv 137:1-8).
“Lạy
Chúa, con hết lòng cảm tạ, Ngài đã nghe lời miệng con xin.
Xin
cảm tạ danh Chúa, vì Ngài vẫn thành tín yêu thương,
Đã
đề cao danh thánh và lời hứa của Ngài trên tất cả mọi sự.
Ngày
con kêu cứu Chúa đã thương đáp lại, đã gia tang nghị lực cho tâm hồn.
Cho
dù con gặp bước ngặt nghèo, Chúa vẫn bảo toàn mạng sống con.
Địch
thù đang hằm hằm giận dữ, Ngài ra tay chận đứng.
Ngài
lấy tay uy quyền giải thoát con.
Việc
Chúa làm cho con, Ngài sẽ hoàn tất;
Lạy
Chúa, muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương.
Công
trình do tay Ngài thực hiện, xin đừng bỏ dở dang.
Chính
Thiên Chúa là người đã ra tay cứu vớt tôi khỏi cái chết trên hành trình vượt
biên, và chính Ngài đã đáp lại lời kêu xin thống thiết của tôi, giữa cơn nguy
nan đến tính mạng, hoặc khi tôi lâm vào cảnh ngặt nghèo, thì chính cánh tay uy
quyền của Chúa đã giải thoát tôi và cho tôi một con đường sống sót. Chính Ngài
đã bảo toàn mạng sống tôi. Bởi vậy mà suốt cả cuộc đời này, tôi sẽ hết lòng cảm
tạ và tri ân tình thương của Chúa và tôi sẽ cao rao và ngợi khen Thiên Chúa đến
muôn đời. Tôi sẽ rao truyền lòng thành tín và tình yêu vững bền của Thiên Chúa
đến mọi thế hệ, vì muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương.
Chính
vì những suy tư và cảm xúc như trên mà tôi đã nỗ lực để hoàn tất tác phẩm thứ
10 của mình. Tôi xem đó như là một câu chuyện riêng tư của đời mình trong mối
tương quan mật thiết với Thiên Chúa, hay có thể ví von như là “chuyện tình của tôi với Chúa”. Đấng mà tôi đã
hết lòng yêu kính và thần phục.
Chuyện
tình ấy đã diễn ra trong suốt hành trình 40 năm vừa qua, và tôi khá ngạc nhiên
khi tôi thử tìm hiểu về ý nghĩa của con số 40 trong toàn bộ cuốn Kinh Thánh.[2] Tôi xin mạn phép được trích
dẫn một số các đoạn nói về biểu tượng của con số 40 mà tôi cảm thấy rất sâu sắc
và mang một ý nghĩa thật tuyệt vời mà chính bản thân tôi cũng chưa được biết
rõ. Các đoạn trính dẫn này nói lên cái ý nghĩa thâm thúy và chuyển tải một nội
dung rất phong phú và độc đáo cho con số 40 đã được Sách Thánh mô tả và ghi lại
trong Cựu Ước cũng như trong Tân Ước. Tôi xin mời quý vị cùng tôi lướt qua cho
biết:
Trong Kinh Thánh, số 40 thường mang ý nghĩa tượng trưng cho
sự thử thách, chuẩn bị, hoặc sự thay đổi. Cả 40 ngày và 40 năm đều có thể đại
diện cho một giai đoạn chuyển tiếp quan trọng, thường liên quan đến việc sám hối,
cầu nguyện, hoặc chuẩn bị cho một nhiệm vụ hoặc sự kiện lớn. Nhưng đáng kể
nhất, con số 40 còn mang ý nghĩa thời gian chuẩn bị để đón nhận ơn sủng của
Thiên Chúa. Chúng ta hãy cùng điểm lại một số sự kiện liên quan đến con số 40
trong Kinh Thánh:
v 40
ngày đêm trận lụt Đại Hồng Thủy thời ông Nôê
v 40
ngày ông Môsê lên núi Sinai cầu nguyện với Thiên Chúa
v 40
năm dân Israel lưu lạc trong sa mạc trước khi tiến vào Đất Hứa
v 40
ngày ông Môsê khám phá vùng đất mới mà Thiên Chúa ban cho dân của Ngài
v 40
ngày ngôn sứ Giôna dành cho Thành Ninivê để ăn năn sám hối trở lại với Thiên
Chúa
v 40
năm trị vì dân Israel của vua Đavít và vua Salômon
v 40
ngày Chúa Giêsu vào sa mạc để ăn chay, cầu nguyện trước khi bắt đầu sứ vụ loan
báo Tin mừng
v 40
ngày Chúa Giêsu hiện ra và ở lại với các môn đệ, trước khi Ngài về trời.[3]
Ý nghĩa biểu tượng của 40 ngày:
1.
Thời gian thử thách và sám hối:
Trong Kinh Thánh, số 40 thường xuất hiện trong các câu chuyện
về thử thách và sám hối. Ví dụ, Chúa Giêsu đã ở trong hoang địa 40 ngày để
cầu nguyện và chay tịnh trước khi bắt đầu sứ vụ công khai.
·
Mùa Chay:
Giáo hội Công giáo dành 40 ngày Mùa Chay để các tín hữu suy
ngẫm về cuộc đời Chúa Giêsu, sám hối và chuẩn bị tâm hồn đón mừng lễ Phục
Sinh.
2.
Cơ hội để thay đổi:
Con số 40 cũng có thể là cơ hội cuối cùng để thay đổi, như
trường hợp thành phố Ni-ni-vê được cảnh báo sẽ bị hủy diệt nếu không sám hối
trong vòng 40 ngày.
3.
Hành
trình trong sa mạc:
40 năm là thời gian dân Israel trải qua trong sa mạc trên
đường đến Đất Hứa, tượng trưng cho một giai đoạn thử thách, rèn luyện và chuẩn
bị để bước vào một cuộc sống mới.
4.
Thời gian
trị vì của các vị vua:
Kinh Thánh cũng ghi lại thời gian trị vì của các vị vua
như Đa-vít và Sa-lô-môn kéo dài 40 năm, tượng trưng cho một thời kỳ ổn định và
thịnh vượng.
Tóm lại, cả 40 ngày và 40 năm trong Kinh Thánh đều là những
khoảng thời gian mang ý nghĩa biểu tượng, thường liên quan đến sự chuẩn bị, thử
thách, sám hối và chuyển đổi, hướng tới một giai đoạn mới hoặc một mục tiêu
quan trọng.[4]
Riêng bản thân tôi, thì sau 40 năm nhìn lại về hành trình
đời sống thiêng liêng, kinh nghiệm cho thấy việc sống gần gũi với Chúa, thực
hiện công việc thiện nguyện, và chia sẻ sự yêu thương, bác ái với người
khác là những yếu tố quan trọng để cuộc sống có ý nghĩa và trọn vẹn.
Kết
luận:
Cuộc sống thiêng liêng không chỉ là việc thờ phượng Chúa
mà còn là việc sống một cuộc sống có mục đích, có ý nghĩa và mang lại giá trị
cho cộng đồng. Việc sống gần gũi với Chúa, thực hiện công việc thiện nguyện,
và chia sẻ sự yêu thương, bác ái với người khác là những yếu tố quan trọng để
ta có thể sống một cuộc sống trọn vẹn và hạnh phúc.
Thành phố Perth, Thứ 3,
ngày 29 tháng 7 năm 2025.
Lm. Phêrô Trần
Mạnh Hùng, STD.
[1] . Lm Trần Mạnh Hùng, Kinh nghiệm đời sống thiêng liêng sau 40 năm nhìn lại (Tp
Hồ Chí Minh: Nhà Xuất bản Đồng Nai, 2025). Xem Giới
Thiệu Tác Phẩm Mới của Linh Mục Trần Mạnh Hùng Vừa Xuất Bản Tại Việt Nam tại
Website Thư viện Học viện Công giáo Việt Nam.
Đăng ngày 16 tháng 6 năm 2025
https://www.hvcgthuvien.edu.vn/2025/06/gioi-thieu-tac-pham-moi-cua-linh-muc-tran-manh-hung-vua-xuat-ban-tai-viet-nam.html
[2] . Chúng ta nghĩ đến bốn mươi năm Môsê trải qua cuộc hành trình xuyên qua sa mạc để
đến đất hứa. Chúng ta nghĩ đến ‘bốn mươi ngày
đêm’ khi Môsê gặp Thiên Chúa trên Núi Sinai. Chúng ta nghĩ về bốn
mươi ngày và bốn mươi đêm Chúa Giêsu đã sống trong sa mạc và bốn mươi ngày Người
hiện ra với các môn đệ sau khi bị đóng đinh và từ khi sống lại. Bốn mươi là biểu tượng
cho một hành trình của cuộc đời (theo các nhà chú giải Thánh Kinh). Chúng
ta phải mất cả cuộc đời để đi đến cuối cuộc hành trình. Chỉ khi đó chúng ta mới
thực sự nhìn thấy được khuôn mặt của Chúa. Linh mục Trần Mạnh Hùng sưu tầm.
[3] . Xem bài viết “Con Số
40 Trong Kinh Thánh Có Ý Nghĩa Gì?” Đăng trên Website của giáo phận Cần Thơ.
https://gpcantho.com/con-so-40-trong-kinh-thanh-co-y-nghia-gi/ (Truy cập ngày
29/07/2025).
[4] . Quý vị độc giả cũng
có thể tìm hiểu thêm về ý nghĩa con số 40 ngày hoặc 40 năm trong Kinh Thánh qua
bài viết của Lm Anmai, DCCT. VN - Ý NGHĨA CON SỐ
40 TRONG KINH THÁNH. Lm Anmai, CSsR
https://thanhlinh.net/vi/y-nghia-con-so-40-trong-kinh-thanh#:~:text=Con%20s%E1%BB%91%2040%20v%C3%A0%20m%C3%B9a,ni%E1%BB%81m%20tin%20v%C3%A0%20%C6%A1n%20s%E1%BB%A7ng. (Truy cập ngày
29/07/2025)
LỜI GIỚI
THIỆU
Cuộc
sống trần gian là một chuyến đi, có khởi đầu và có kết thúc. Trong chuyến đi
này, con người phải vật lộn với biết bao sóng gió. Những cơn cuồng phong này vừa
đến từ bên ngoài, vừa đến từ bên trong của chính con người chúng ta. Sống ở đời
là một chuỗi dài liên lỉ những cố gắng vươn lên để làm chủ bản thân và làm chủ
mọi tình thế. Con người cần lắm sự bền bỉ kiên trung, để đứng vững giữa “bể khổ”,
cũng là “thung lũng nước mắt”.
Đức tin Kitô giáo khẳng định với chúng ta: con người không
bước đi đơn lẻ trong hành trình cuộc đời. Họ có Chúa đồng hành. Ngài hiện diện
mọi nơi, mọi lúc. Tuy nhiên, không phải ai cũng nhận ra sự hiện diện của Ngài.
Người nào có trái tim rộng mở và tâm hồn yêu mến, mới có thể nhận biết về Ngài.
Sự nhận biết Thiên Chúa dẫn tới tình yêu gắn bó với Ngài, nhờ đó cố gắng mỗi
ngày để nên hoàn hảo giống Thiên Chúa, vì Thiên Chúa là Tình yêu.
Cha Phêrô Trần Mạnh Hùng, một linh mục sinh tại Việt Nam,
và đã đến định cư tại Úc Châu. Cuộc vượt biển để đến Úc Châu quả là một hành
trình gian nan. Quả đúng là hành trình này phác họa hành trình cuộc đời. Giữa
những lạ lẫm bỡ ngỡ tại nơi đất khách quê người, chàng thanh niên ấy kiên trì
chuyên chăm trau dồi kiến thức, để mong hòa nhập nền văn hóa địa phương. Chúa
không phụ lòng những ai tin tưởng cầu xin. Chàng thanh niên Việt Nam khởi đầu
cuộc sống nơi đất khách với biết bao khó khăn, đã vươn lên thành đạt trong nhiều
lãnh vực: Thần học, Khoa học, Đạo đức sinh học, Luân lý. Nhờ ơn Chúa và nhờ nỗ
lực cố gắng của bản thân, người thanh niên ấy đã đạt được nhiều bằng cấp tại những
trường Đại học danh tiếng tại Úc Châu, và cao nhất là bằng Tiến sĩ. Năm 1994,
Thầy Hùng đã được thụ phong Linh mục, trong niềm vui vỡ òa của gia đình, bạn bè
và những người thân. Khi đã trở thành Linh mục, Cha Phêrô vẫn tiếp tục nghiên cứu
viết sách và làm giáo sư thỉnh giảng cho bộ môn Thần Học Luân Lý và Đạo Đức
Sinh Học tại Good Shepherd Theological College – Học Viện Thần Học Chúa Chiên
Lành, thuộc Thành phố Auckland, nước Tân Tây Lan. Ngài hiện cũng là Linh mục
Tuyên Uý Công Giáo cho Đại học Tây Úc và cho Cư Xá Sinh Viên, St Thomas More
College, thuộc Thành phố Perth (Úc Châu). Cha Phêrô là tác giả của 8 tác phẩm,
được giới thiệu chi tiết ở cuối cuốn sách này.
Khi
nhìn lại những chặng đường cuộc đời đã qua, Linh mục Phêrô Trần Mạnh Hùng cảm
nhận rõ nét sự Quan phòng yêu thương của Chúa. Chúa đã nâng đỡ dìu dắt Cha
Phêrô với cánh tay yêu thương và mạnh mẽ. Tất cả những gì đã qua, dù vui hay buồn,
không phải là “ngẫu nhiên” như quan niệm của người vô thần, mà là có Chúa điều
khiển. Cuốn sách KINH NGHIỆM ĐỜI SỐNG
THIÊNG LIÊNG SAU 40 NHÌN LẠI là những cảm nhận thiêng liêng, mà Cha Phêrô
muốn chia sẻ với chúng ta. Dựa vào kinh nghiệm cá nhân, Tác giả đã khẳng định:
“Nếu chúng ta là một Kitô hữu, một người có niềm tin vào Thiên Chúa là Cha nhân
từ và giàu lòng thương xót, thì chính Ngài sẽ không bao giờ bỏ rơi chúng ta”.
Những suy tư mà Cha Phêrô muốn nói với chúng ta trải dài
trong suốt cuộc sống từ thời thơ ấu cho đến nay
đã 64 tuổi; từ những gian nan trong hành trình tìm kiếm ơn gọi đến những bỡ ngỡ
trên xứ người; từ những khó khăn trong buổi đầu đặt chân tới giảng đường, cho tới
ngày thành đạt. Cha Phêrô cũng nói với chúng ta, nhất là những bạn trẻ, những
kinh nghiệm cụ thể, để giúp vượt qua giông tố cuộc đời. “Thật huyền nhiệm thay,
Chúa có chương trình của Chúa và cách Ngài thực hiện. Ngài dẫn tôi qua các khúc
quanh của cuộc đời, cho tôi đi trên con đường gồ ghề và nhiều dốc cao, vực thẳm”.
Giống như đa số Kitô hữu Việt Nam, Tác giả có lòng yêu mến
Đức Trinh nữ Maria và dành cho Đức Mẹ một tình yêu đặc biệt từ thời niên thiếu
cũng như khi đã trưởng thành. Cha Phêrô tâm sự: “Thuở còn bé, tôi hay cầu nguyện
với Mẹ Maria, vì tôi cảm nhận được sự gần gũi giữa tôi và Mẹ. Mỗi khi tôi bị hiểu
lầm hay bị ức hiếp mà tôi không thể giải bày hay minh oan cho chính mình, thì
tôi lại đến bên Mẹ và âm thầm tâm sự với Mẹ… Bởi lẽ đó, tôi đặt niềm tin ở nơi
Mẹ và tôi thường xuyên chạy đến với Mẹ, nhất là những khi tôi cần đến sự giúp đỡ
của Mẹ, và cứ thế theo dòng thời gian, tôi đã cảm nhận được sự ưu ái và lòng
yêu thương đầy tình mẫu tử mà Mẹ Thánh Maria đã dành cho tôi”.
Ở tuổi 64, dù chưa già, nhưng người ở tuổi này hay nghĩ về
cuộc đời và suy tư về nhân tình thế thái. Đó cũng là thời điểm người ta hay ôn
lại một thời đã qua. Tác giả lần giở từng trang sách cuộc đời và thốt lên lời của
thánh nữ Têrêsa Hài Đồng Giêsu: “Tất cả là Hồng Ân!” Hồng ân ấy được thể hiện như sau: “Bởi vậy,
tôi luôn luôn dâng lời cảm tạ và hết lòng tri ân thật thẩm sâu trước tình yêu
bao la, không bờ bến mà Chúa đã ban cho tôi. Ngài đã đoái nhìn đến phận hèn của
tôi, và đã giải cứu tôi khỏi những bách hại vì danh Ngài ... và nay Ngài đã cho
tôi một cơ hội quý báu không thể ngờ được”.
Tác phẩm mà Quý Vị đang có trên tay như một chứng từ về
lòng thương xót của Thiên Chúa và tình yêu thương vô bờ bến của Ngài. Hy vọng
Quý Độc giả sẽ tìm thấy trong những trang sách này hình ảnh của chính mình, hoặc
những bối cảnh, những gian truân và những bế tắc tương tự, để với Ơn Chúa,
chúng ta can đảm vượt qua.
Tôi hân hạnh giới thiệu cuốn sách KINH NGHIỆM ĐỜI SỐNG THIÊNG LIÊNG SAU 40 NHÌN LẠI của Linh mục Tiến
sĩ Phêrô Trần Mạnh Hùng với Quý Vị. Nguyện xin Chúa chúc lành cho Tác giả và
cho tất cả chúng ta.
+Giuse Vũ Văn
Thiên
Tổng Giám mục Hà Nội
BÀI ĐIỂM SÁCH CHO TÁC PHẦM MỚI
Đọc Kinh
Nghiệm Đời Sống Thiêng Liêng Sau 40 Nhìn Lại[1], tôi có cảm giác như đang ngồi cùng
với một người đã phải chịu đựng nhiều gian khổ nhưng vẫn có thể
đàm thoại, trao đổi và nói chuyện với sự
bình an vững chắc, niềm tin sâu sắc và lòng biết ơn. Đây không chỉ là một câu
chuyện cá nhân - nó là một bằng chứng mạnh mẽ về sự hiện diện của Chúa trong mọi
giai đoạn của cuộc sống. Sự trung thực và sâu sắc của cuốn sách thực sự làm tôi
cảm động.
Cuộc đời của Cha Phêrô Trần Mạnh Hùng - từ việc rời khỏi
Việt Nam qua hành trình vượt biển bằng chiếc tàu gỗ đơn sơ, đến việc trở thành
linh mục và một học giả đáng kính ở Úc - đầy rẫy những thử thách mà nhiều người
trong chúng ta khó có thể tưởng tượng được. Tuy nhiên, điều khiến tôi cảm động
nhất không chỉ là những tình huống bi thảm, mà còn là sự nhận thức thường xuyên
của cha Hùng về sự hiện diện của Chúa, ngay cả trong những khoảnh khắc nhỏ nhặt
và đau đớn nhất. Cuộc hành trình của cha nhắc nhở chúng ta rằng đức tin không
phải là một cuộc sống hoàn hảo, mà là tin tưởng rằng Thiên Chúa luôn bước đi
bên cạnh chúng ta, đặc biệt là trong những lúc khó khăn và bấp bênh.
Tôi đặc biệt bị thu hút bởi lòng sùng kính của cha Hùng đối
với Đức Trinh Nữ Maria. Cách cha viết và nói về Mẹ Maria – với sự dịu dàng,
thân mật và tin tưởng – đã thôi thúc tôi suy ngẫm về mối quan hệ của tôi với Mẹ
Maria, đặc biệt là khi tôi cảm thấy bị hiểu lầm hoặc cô đơn. Sự tin tưởng trẻ
thơ của cha vào lời chuyển cầu của Đức Trinh Nữ Maria vừa truyền cảm hứng vừa
an ủi.
Cha Phêrô Trần Mạnh Hùng viết với sự giản dị, khiêm tốn
và chân thành bất chấp thành tích học tập của ngài. Cuốn sách giống như một cuộc
trò chuyện chân thành hơn là một luận thuyết thần học. Và sức mạnh của nó nằm ở
sự đơn giản đó - bởi vì qua câu chuyện và hành trình đến thiên chức linh mục của cha,
tôi tìm thấy tiếng vang của chính mình: những khó khăn, những câu hỏi và những
khoảnh khắc lặng lẽ của ân sủng.
Hai chủ đề mạnh mẽ vẫn đọng lại trong tôi: Thiên Chúa là
“Người Thợ thêu tài ba”, dệt nên ý nghĩa và vẻ đẹp ngay cả từ những sợi chỉ rối
rắm của cuộc sống chúng ta, và sự phó thác sâu sắc của Cha Phêrô cho ý muốn của
Thiên Chúa. Đối với ngài, đây không phải là những ý tưởng trừu tượng; chúng là
những thực tế sống được hình thành bởi đau khổ, khả năng phục hồi và sự tin tưởng.
Khi đọc xong cuốn sách, phản ứng ngay lập tức của tôi là
mong muốn sâu sắc được gặp trực tiếp Cha Phêrô Trần Mạnh Hùng. Điều đáng chú ý
là Chúa đã đáp lại lời cầu nguyện thầm lặng đó - chỉ vài tuần sau, tôi rất may mắn
được diện kiến với Ngài, tôi chia sẻ với cha Phêrô lòng biết ơn của tôi, vì lối
giải thích của ngài qua các cảm nghiệm thiêng liêng mà Chúa đã cho phép xảy ra
trong cuộc đời của ngài. Chính các điều đó đã chạm đến tôi và hướng dẫn tôi hiểu
rõ và một cách sâu sắc hơn, về hành trình đời sống tâm linh của mình, dù tôi với
tư cách là một người giáo dân. Không còn nghi ngờ gì nữa, đó là một khoảnh khắc
tràn đầy ân sủng và quan phòng.
Tôi rất vinh dự được yêu cầu viết bài điểm sách này nhằm
chia sẻ với quý độc giả về cảm nhận của tôi dành cho tác phẩm mà cha Hùng vừa
cho in và xuất bản tại Tp Sài Gòn vào tháng 5 năm 2025. Cảm ơn Cha Phêrô Trần Mạnh
Hùng đã giúp người khác mở lòng đón nhận sự hiện diện của Chúa. Chúng tôi cần
những người như cha - những nhân chứng của đức tin, những người truyền cảm hứng
cho chúng tôi tiếp tục bước đi, tin tưởng và phó thác ở nơi Thiên Chúa.
Tôi nhiệt liệt giới thiệu cuốn sách này cho bất kỳ ai
đang nỗ lực vượt qua khoảng thời gian đầy thử thách hoặc đang tìm kiếm mục đích
sâu sắc hơn và sự bình yên trong hành trình tâm linh của mình. Nó không chỉ
mang lại niềm an ủi mà còn là một thách thức – sống trọn vẹn phó thác và tin tưởng
vào sự quan phòng của Thiên Chúa và tìm thấy hy vọng trong từng bước đi. Qua
hành trình của chính mình, Cha Phêrô mời gọi chúng ta làm điều tương tự, nhắc
nhở chúng ta rằng đối với Thiên Chúa, không có gì là lãng phí, và mọi thứ đều
là ân sủng. [2]
Cảm ơn Cha Phêrô Trần Mạnh Hùng đã mời tôi tham gia vào
cuộc hành trình đáng kinh ngạc này.
Với lòng biết ơn
CM
Quý vị nào muốn mua cuốn
sách này xin liên hệ với hai nhà sách Công Giáo sau đây tại Việt Nam:
NHÀ SÁCH ĐỨC BÀ HÒA BÌNH
Địa
chỉ: Số 1 Công Xã Paris, Phường Bến Nghé, Quận 1, Tp.HCM
- Điện thoại:
0938.037.175 - (028)3.8250.745
- Email: nsachducbahoabinh@gmail.com
- Website: https://ducbahoabinhbooks-osp.com/
NHÀ SÁCH ĐỨC MẸ DÒNG CHÚA CỨU THẾ
Địa chỉ:
38 Kỳ Đồng, Phường 9, Quận 3, TP. HCM
Email: nsachdcct@gmail.com
Website: www.nhasachducme.org
Điện thoại: 028
3843 9540/ 028 3843 8607
Zalo: 0937 260 610
Viber: 0937 260 610
TẠI NƯỚC ÚC
Xin vui lng liên hệ với
Lm Trần Mạnh Hùng qua địa chỉ email: hungteaching@gmail.com
[1] . Linh
mục Trần Mạnh Hùng, Kinh Nghiệm Đời Sống Thiêng Liêng Sau 40 Nhìn Lại
(Tp Hồ Chí Minh: Nhà Xuất Bản Đồng Nai, 2025).
[2]
. Chú thích thêm: Thiên Chúa có thể tận dụng tất cả mọi hoàn cảnh của cuộc sống,
dù vui buồn hay sướng khổ, hoạn nạn hay may mắn. Tất cả những rủi ro và những
gì không may xảy ra cho chúng ta, thì Thiên Chúa vẫn có thể sử dụng nó để biến
đổi cuộc sống của chúng ta. Như Thánh Phaolô từng nói: “mọi sự đều sinh lợi ích
cho những ai yêu mến Thiên Chúa” (Rm 8,28),
ta thấy đó là một thử thách đối với đức tin của chúng ta. Học hỏi lời ấy chắc
chắn sẽ mang lại ích lợi cho cuộc sống hằng ngày của chúng ta.
Gioan
Baotixita Nguyễn Duy Thái STL-K9
I.
Lý do chọn sách
Là con người, ai cũng muốn sống một cuộc đời hạnh phúc và thành công. Thế
nhưng, chỉ khi nào có một sự nhận thức
đúng đắn về mình, chúng ta mới thực sự cảm nhận được một cuộc đời như thế.[1] Hạnh
phúc và thành công chỉ có ý nghĩa khi chủ thể thực sự biết mình, thực sự cảm nhận
được hạnh phúc và nhận ra giá trị của những thành công mà mình đạt được. Tuy
nhiên, việc nhận thức chính mình không phải là chuyện dễ dàng. Trong cuộc sống,
con người đi tìm cho mình rất nhiều kiến thức về vạn vật, về những vấn đề của
thế giới, về những người xung quanh… thế nhưng việc nhận thức chính mình thì lại
rất yếu kém, mù mờ và gặp nhiều khó khăn. Thêm vào đó, khi đã nhận thức được
chính mình, nhận thức được “cái tôi” của mình sẽ khám phá được biết bao điều tốt
đẹp, bao nhiêu điều quý giá, đồng thời cũng nhận ra không thiếu những “rác rưởi”
ẩn khuất trong đó.[2]
Bởi đó, nhận thức chính mình để rồi vượt qua chính mình thực sự là một quá
trình khó khăn và đầy thách đố mà không phải ai cũng dám làm và có thể làm được.
Vượt qua chính
mình không gì khác hơn là vượt qua “cái tôi” của mình. Nó vừa là sức mạnh nhưng
đồng thời cũng là vật cản làm cản trở con người trên hành trình cuộc đời. Nó ở
ngay trong con người chúng ta nhưng chúng ta lại rất khó nắm bắt nó, rất khó điều
khiển nó. Trong cuộc sống, Sự thành bại của mỗi người tùy thuộc vào việc chúng
ta sử dụng, điều khiển “cái tôi” như thế nào. Nó như là cái thẻ căn cước xác định
chúng ta với những người xung quanh. Tôi là tôi chứ không phải một ai khác.
Đức Đạt Lai Lạt
Ma đã từng nói: Tất cả chúng ta là giống nhau. Mọi người đều muốn hạnh phúc và
không ai mong đợi khổ đau. Cho nên cần phải học cách đối diện với cảm xúc của
chính mình. Đó là lúc chúng ta cho phép bản thân mình thật sự dám vui, dám buồn,
dám tin, dám thất vọng và dám sống là chính mình.
Cuốn
sách Tôi không đi qua tôi để lại gì? chỉ
là “một vài nét chấm phá” như lời của tác giả nhưng cũng đã phần nào cho người
đọc khám phá được con người sâu thẳm của mình; biết được đâu là động lực, đâu
là “vật cản” để rồi dám chấp nhận, dám đối diện và có khả năng vượt qua chính
mình. Hơn nữa, trong một xã hội với vô vàn sự lựa chọn, đầy những quyến rũ và sự
lôi kéo của đam mê, việc nhận biết để vượt qua những cám dỗ là điều hết sức cần
thiết và vô cùng khó khăn. Chỉ có sức mạnh của con người dám vượt qua chính
mình thì mới có thể chiến thắng được nó. Bởi đó, Tôi không đi qua tôi để lại gì? như là một cuốn “binh pháp” để giúp
cho mỗi người có được một cái nhìn thấu suốt về bản thân, có những phương cách
rèn luyện để “đối đầu” với muôn vàn khó khăn trong cuộc đời.
II.
Tóm tắt nội dung
Mỗi
người chúng ta có lẽ không ít thì nhiều cũng đã từng nuối tiếc một điều gì đó. Đó
có thể là những sai lầm trong đời, những cơ hội đã bị vuột mất… Thế nhưng, thời
gian đã qua không thể lấy lại được. Tất cả những thứ đó được tạo nên hay phá hủy
là bởi tôi chứ không phải một ai khác. Vậy, làm sao để tận dụng hết tiềm năng
và làm sao để thoát khỏi sự chi phối của nó? Tôi không đi qua tôi để lại gì? của tác giả Trần Thị Giồng sẽ giúp
ta tìm hiểu về con người, cách riêng là “cái tôi” của mình đồng thời giúp trả lời
nó.
Phần
một cho ta những khái niệm cơ bản về “cái tôi”. Tác giả cho thấy “cái tôi” được
tích lũy trong quá trình sống của mỗi người: qua giáo dục; qua gia đình, xã hội;
qua tình thương, kinh nghiệm sống… từ đó hình thành nên những quan điểm; cái
nhìn của chúng ta về cuộc sống, về những người khác và về chính mình.
“Cái
tôi” chính là cái bản ngã. Nơi xuất phát mọi hành vi, suy nghĩ và cảm xúc của
chúng ta.[3]
Cho nên, “cái tôi” không phải là cái mà chúng ta có thể bỏ đi bởi nó chính là
cái nét riêng, cái đáng quý, là kho báu của mỗi người. Tuy nhiên, thay vì chiều
chuộng, bỏ mặc cho nó lớn lên một cách tự nhiên mà không có sự “uốn nắn” hay điều
khiển nó thì sẽ có nguy cơ làm lệch lạc các mối tương quan, gây không biết bao
nhiêu đau khổ để rồi ân hận và nuối tiếc.
Do
đó, “cái tôi” thực sự tốt và cần thiết. Nó là nguyên nhân và là lý do cho sự tồn
tại của mỗi người.[4]
Nếu không thể vượt qua được chính mình, không thể đứng vững trên chính đôi chân
của mình thì cũng không có khả năng sáng tạo, không thể thể hiện được bản sắc
riêng của chính mình được. Muốn vậy, chúng ta phải biết được mình thực sự là
ai; mình có những ưu điểm, khuyết điểm nào; mình có những sở trường, sở đoản
nào… Đó là những vấn đề mà Phần II của cuốn sách sẽ giúp ta tìm hiểu.
Phần
II cho ta nhận ra rằng cái biết của chúng ta về mình chỉ là phiếm diện, chủ
quan. Điều này làm cho ta dễ có những kết luận, những cái nhìn lệch lạc về các
vấn đề và làm cho cuộc sống của ta khó tránh khỏi những tai hại, những thất bại
không đáng có. Bởi đó, khám phá bản thân là một việc làm cần thiết để giúp ta
biết mình. Muốn vậy, điều cần làm trước hết đó là có một thái độ cởi mở. Cởi mở
với chính mình để rồi nhận thấy rõ những cảm xúc của mình, từ đó biết chấp nhận
mình; đồng thời cởi mở với người khác để họ có thể giúp chúng ta nhận ra một số
nét về bản thân. Nét mặt hay những cử chỉ của họ có thể cho ta biết họ đánh giá
ta như thế nào, hài lòng hay không hài lòng; được yêu thích, chấp nhận hay bị từ
khước.
Những
phương cách trên có thể cho ta nhận thức được về mình, biết mình như thế nào? Tại
sao mình lại có những thái độ, cảm xúc đó? Đôi khi những xúc cảm, những xung
năng được che giấu dưới lớp vỏ của cái tôi lý tưởng để dễ được chấp nhận hơn mà
chúng ta không nhận ra. Chính nhờ sự thấu hiểu chính mình mà chúng ta biết rằng
ta là duy nhất. Tôi là tôi, tôi không phải là một ai khác. Tôi là duy nhất.
Biết
mình để làm gì nếu không phải là để gặt hái được nhiều thành công, để phát triển
tối đa những tiềm năng, tạo nên những nét độc đáo cho bản thân. Cuộc đời của mỗi
người không phải là mô phỏng của người khác nhưng hãy là chính mình. Điều này
thật không dễ chút nào. Phần III của cuốn sách đưa ra những lời mời gọi, những
thách đố mà chỉ khi vượt qua và dám thực hiện nó chúng ta mới được thực sự là
chính mình.
Trong
cuộc sống thường ngày, nhiều khi chúng ta che giấu hay tránh né thể hiện mình,
và ít khi để lộ ra sự thật về mình, vì khi dám thể hiện mình ta phải đối diện với
nhiều cái “liều”.[5]
Tuy nhiên, cần phải sẵn sàng “liều” để thể hiện bản thân, “liều” để lựa chọn một
định luật sống cho riêng mình và vượt thắng mọi trở ngại. Thái độ đối với những
điểm yếu của mình chính là chìa khóa để chúng ta thay đổi bản thân. Thái độ
lành mạnh nhất là hãy cứ cười vào những điểm yếu của mình và tìm cách thay đổi.
Một thái độ lạc quan và khôi hài sẽ giúp cho cuộc sống chúng ta nhẹ nhàng, vui
vẻ và triển nở hơn.[6]
Tinh thần, ý chí và quyết tâm cao là sức mạnh
để chúng ta vượt qua những khó khăn, thử thách trên đường đời. Thế nhưng, đôi
khi chúng ta lại để cho những tư tưởng tiêu cực, lệch lạc, những thói quen xấu,
những nỗi lòng day dứt hay tâm tình đau buồn làm tan nát con tim, cạn kiệt sinh
lực và nhận chìm cuộc sống.[7]
Điểm
khác biệt giữa ta với người khác là cách sống, cách nghĩ, cách làm của mỗi người.
Nó là cá tính, nhân cách, năng lực và tư duy, cách chúng ta phản ứng, tương
quan,… Bởi đó, sống với những gì mình có, với những gì mình là đó chính là biết,
hiểu mình là ai; thừa nhận những việc mình đã làm dù đúng hay sai. Nhiều người
đã đánh mất luôn cả bản thân vì lo tìm kiếm sự hài lòng, sự ủng hộ của người
khác.
Tuy
nhiên, sự ảnh hưởng của nhiều yếu tố về môi trường, về tư tưởng có thể sẽ làm
cho chúng ta khó mà sống thật. Do đó, cần nhận biết và làm chủ những hành động
giả tạo của bản thân để giúp chúng ta trở nên chân thật hơn; để chiến thắng “cái
tâm biến thái” bị che khuất bởi những cái mặt nạ bên ngoài, những cái mặt nạ mà
người khác gán cho mình.
Bằng
thái độ cởi mở, sẵn sàng chấp nhận những sự thật khi dối diện với chính mình.
Có thể điều đó sẽ rất đau đớn, sẽ gây ra những giằng co trong con người mình
nhưng chỉ khi đó chúng ta mới biết trân trọng những gì mình đang có, đang là và
nhận biết rõ con người thật của mình hơn. Nhờ đó, chúng ta biết được những gì cần
phải vượt thắng để có thể hoàn thiện bản thân, hoàn thiện chính mình. Đức Phật
đã dạy: “Kẻ thù lớn nhất của đời người là chính mình”. Do đó, “vượt qua chính
mình” là điều mà tác giả muốn gửi gắm trong phần IV cũng là phần cuối của cuốn
sách.
Vượt
qua bản thân trước hết đó là thay đổi cái nhìn, một cái nhìn hướng về trách nhiệm
của mỗi người trên chính cuộc đời mình; chứ không phải là đổ lỗi cho người
khác, cho hoàn cảnh xã hội. Việc hay đổ lỗi này khiến cho chúng ta tránh né đối
diện với chính mình hay những gì cẩn phải thay đổi. Đôi khi dùng nó để biện hộ,
làm chỗ ẩn núp cho sự thất bại hay những sai lầm. Thay vào đó, chúng ta hãy tận
dụng hết mọi năng lực để vượt qua bản thân, để nâng cao giá trị con người mình
lên. Bởi trong cuộc sống, có rất nhiều thứ đòi hỏi chúng ta phải chọn lựa:
chúng ta chọn cái gì hay hành động thế nào sẽ dần dần làm nên con người chúng
ta. Cho nên, chọn lựa thế nào, chọn lựa cái gì đó thực sự là một cuộc đấu tranh
với chính mình. Vượt qua bản thân là luôn tỉnh thức để có thể phân định được những
gì đem lại lợi ích thật cho mình bây giờ và cho cả tương lai gần, xa của chúng
ta.
Tác
phẩm cho ta một lối suy tư bắt đầu từ việc nhận biết mình để rồi vượt qua chính
mình. Tác giả cho rằng: cái tôi hình thành và phát triển theo thời gian, là kết
tinh của những yếu tố khách quan và chủ quan, là sự chọn lựa của chính bản
thân. Nhưng không một ai có thể biết chính xác về chính mình. Vì thế ta cần phải
khám phá và nhận biết chính mình. Qua đó, ta vượt qua chính mình là làm chủ bản
thân, là sống thật bản thân mình, trở nên một con người như nó vốn là. Nhận biết
mình đã khó, chiến thắng bản thân còn gian nan gấp bội. Nhưng nếu ta không biết
vượt qua bản thân, không đứng vững trên đôi chân của mình thì ta sẽ là gì?
III.
Nhận định
Quả
thực, người thân cận chúng ta nhất và cũng là kẻ thù đáng sợ nhất chính là
mình. Đó chính là “cái tôi” của mỗi người. “Cái tôi” này không phải vượt qua một
lần là xong nhưng là suốt cả cuộc đời. Bởi vì cuộc sống luôn đầy những biến cố
và bất ngờ. Do đó, nhận thức chính mình, nhận thức “cái tôi” là điều cần thiết
để làm cho cuộc sống của mỗi người thực sự có ý nghĩa.
Tôi không đi qua tôi để lại gì? khiến cho người đọc phải thực sự soi chiếu lại
bản thân về sự tự “nhận thức chính mình”. Sự tự nhận thức này đôi khi đã bị người
ta bỏ quên hay không mấy quan tâm. Điều này dẫn tới những hành động thiếu suy
nghĩ hay thiếu nhất quán khi xử lý, thực hiện một công việc hay trong các mối
quan hệ. Cuốn sách như một lời nhắc nhở mỗi người: chỉ có vượt qua chính mình
thì cuộc đời của chúng ta mới thực sự có ý nghĩa. Chiến thắng kẻ thù bên ngoài
đã khó, chiến thắng được bản thân còn gian nan gấp bội vì nó gắn chặt, dường
như là một phần trong con người mình. Bởi đó, cuốn sách cho thấy mỗi người cần
phải luôn chú ý đến cảm xúc của mình, về những quan niệm, cách suy nghĩ, cách
đánh giá của mình trước mỗi vấn đề. Điều này nghe thật đơn giản nhưng không phải
lúc nào chúng ta cũng nhận ra.
Tuy
nhiên, tác giả chỉ mới đề cập tới sự tác động của các yếu tố tâm lý và cố gắng
nhận ra hoạt động của nó trong con người mình. Có một yếu tố cũng tác động
không kém tới nhân cách, cách ứng xử của các nhân đó là yếu tố sinh học. Đó có
thể là những yếu tố đặc trưng phát xuất từ di truyền, ngoại hình của họ mập hay
ốm, sức khỏe tốt hay yếu, họ tàn tật hay lành lặn… Đây là những điều kiện ảnh
hưởng ít nhiều đến quá trình hình thành nhân cách cá nhân mà tác giả chưa đề cập
tới.
IV.
Ứng dụng trong cuộc sống
Trong
xã hội toàn cầu hóa như hiện nay, sự tương quan, tiếp xúc với những người khác
là điều thường xuyên và vô cùng cần thiết. Một khi thấy và hiểu được giá trị thật
về cái tôi của bản thân, chúng ta sẽ không ngại “là chính mình”, dám sống thật
với mình hơn, và sẽ không dễ gì bị môi trường chung quanh chi phối tới cách
nhìn về “cái tôi” của mình, không mặc cảm tự ti, không dễ bị tổn thương hay “chạm
tự ái” với những câu nói, hành vi và thái độ dù vô hình hay cố ý của người
khác. Nhờ vậy mà ta sẽ không bị người khác chi phối, hay có những tác động tiêu
cực lên chúng ta, cho ta thực sự được làm chủ cuộc đời của mình.
Khi
chúng ta tương quan với tha nhân, sự nhận thức mình sẽ giúp “cái tôi” hòa quyện
vào cái “chúng ta”; hòa mà không tan, tôi vẫn là tôi trong những cái tôi khác để
thanh luyện nhau, làm đẹp và thăng tiến cho nhau chứ không tiêu diệt hay lấn át
nhau. Tha nhân sẽ là tấm gương phản chiếu để chúng ta khám phá chính mình. Vì
thế, cần có thái độ cởi mở để đến với anh chị em. Từ đó, sự biết mình sẽ cho ta
ý thức được điều gì đang xâm chiếm ý nghĩ, đang chi phối hành vi của mình, và tại
sao lại có nó, nó từ đâu đến và hậu quả sẽ ra sao. Quan trọng là nhìn thẳng vào
mục đích mình muốn hướng đến và cố không để định kiến hay dư luận xã hội cuốn
trôi đời mình, cố gắng vượt qua những định kiến để hoàn thành những mục tiêu cuộc
đời.
Đồng
thời, cuộc sống cũng đòi hỏi chúng ta phải chọn lựa mỗi ngày. Hằng ngày chúng
ta đối diện với nhiều quyết định lớn nhỏ, mỗi chọn lựa là một cuộc đấu tranh với
chính mình. Nhờ nhận thức được “cái tôi” và có khả năng vượt qua chính mình,
chúng ta sẽ có được một thái độ luôn tỉnh thức để
có thể phân định được những gì đem lại lợi ích thật cho đời mình, cho hiện tại
và cả trong tương lai.
Bên
cạnh đó, nhận thức “cái tôi” còn cho ta xác định những đam mê để sống hết mình
trong mọi việc mà mình đã chọn hoặc đang làm. Vì đam mê, chúng ta dám từ bỏ những
tiện nghi, những gì là dễ dãi để chăm chú vào điều quan trọng hay cần thiết nhất.
Nhờ đam mê, chúng ta dám đi con đường của mình, không rập khuôn theo đám đông
và suy nghĩ của người khác mà xuất phát từ sự ý thức của mình và từ sự rung động
sâu thẳm của con tim mình để sống và sống sung mãn cuộc đời của chính mình.
Tóm
lại, nhận thức chính mình là biết mình là ai? Cái cốt lõi cuộc đời mình là gì? Để
rồi biết sửa đổi bản thân, phát huy những cái mạnh và kiềm chế những thói xấu.
Nhờ việc biết mình, chúng ta sẽ biết người để biết đối xử tốt với người khác, cảm
thông với những bất toàn của họ; không vội vàng “quy chụp” hành động của người
khác, bắt họ phải theo tiêu chuẩn của ta. Hơn nữa, ta biết được rằng tất cả mọi
người đều khác nhau nên chúng ta biết đón nhận những khác biệt của người khác,
nâng đỡ và khuyến khích họ. Đồng thời, chúng ta cũng biết học hỏi những cái tốt
nơi tha nhân để bản thân ngày một hoàn thiện hơn.
[1] Yu Dan, Trang Tử Tâm Đắc, (NXB Trẻ: TP. HCM, 2014), 76.
[2] Trần Thị Giồng, Tôi không đi qua tôi để lại gì?, (Đồng Nai:
Đồng nai, 2024), 11.
[3] Trần Thị Giồng, Tôi không đi qua tôi để lại gì?, 54.
[4] Trần Thị Giồng, Tôi không đi qua tôi để lại gì?, 54.
[5] Trần Thị Giồng, Tôi không đi qua tôi để lại gì?, 118.
[6] Trần Thị Giồng, Tôi không đi qua tôi để lại gì?, 155.
[7] Trần Thị Giồng, Tôi không đi qua tôi để lại gì?, 160.